Lúc bé rất sợ phải chết, nhưng bây giờ khi tôi lớn lên mới biết sự lãng quên còn đáng sợ hơn cái chết rất nhiều.


Hi vọng ra trường tôi méo phải cày như trâu thế này nữa.

Bây giờ ngay cả thở thôi cũng thấy mệt

Không biết các bác đã từng như tôi chưa


Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn .
 
Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. 
 
Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình. 
 
Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế. 
 
Lúc bé, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay
 
Lúc bé, tưởng thành người lớn là lớn, bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà vẫn chưa thành người lớn, và đến khi thật sự thành người lớn thì người ta sẽ biết không bao giờ bé trở lại được. 
Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được... ngủ
 
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết, sau thi còn có thi lại... 
 
Lúc bé, tưởng chỉ gặp được thầy cô ở trường. Lớn lên mới biết, còn có thể gặp ở nhà thầy cô nhiều lần... 
 
Lúc bé, tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi... 
 
Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi. Lớn lên mới biết, càng học càng thấy mình ngu... 
 
Lúc bé, thấy cuộc sồng đơn giản. Giờ mới thấy cuộc sống phức tạp đến chừng nào. 
 
Lúc bé, nghĩ tình yêu là điều xa xỉ, giờ mới biết yêu cỡ nào cũng ko đủ! Lúc bé, cho 10.000 là dư,giờ cho 1 triệu cũng ko đủ. 
 
Lúc bé thấy tiền không thích bây giờ lớn thích cũng ko có đâu ra mà thích...
 
Lúc bé tưởng chỉ có kẹo là ngọt, giờ lớn lên còn biết có những thứ còn ngọt ngào hơn cả kẹo. 
 
Lúc bé rất sợ phải chết, nhưng bây giờ khi tôi lớn lên mới biết sự lãng quên còn đáng sợ hơn cái chết rất nhiều. 
 
Lúc bé tưởng tượng rất nhiếu, và giờ đây khi lớn lên mới nhận ra chuyện cổ tích không bao giờ có thật.
 
Lúc bé mẹ nói yêu thương cho đi là yêu thương nhận lại, giờ lớn lên chợt nhận ra, có những yêu thương chỉ chomà không nhận. 
 
Lúc bé mong mình lớn, giờ đây lớn rồi sao mong mình bé lại quá chừng... 
 
Lúc bé tưởng cuộc sống chỉ có ông bụt bà tiên. Lớn lên mới biết còn có ăn cướp, giựt đồ. 
 
Lúc bé buồn thì khóc, vui thì cười, thấy mọi thứ đều đơn giản... nhưng giờ mới thấy sao xa lạ quá, là muốn trở về lúc bé nhưng lúc bé thì lại muốn trở thành người lớn. 
 
Lúc bé, tưởng mình xấu xí. Bây giờ mới biết mình luôn đẹp nhất trong đôi mắt của một người. 
 
Lúc bé, tưởng tình đầu là tình cuối. Giờ mới biết khi nó đã qua rồi ta mới nhận ra đó chỉ là tình đầu. 
 

Sáng

Cuối cùng cũng đến cuối tuần tôi mệt lắm, thực sự mệt lắm, mệt mỏi đau đầu đến lỗi muốn khóc như hồi bé thì thoải mái biết bao, tiếc là tôi đã lớn rồi nên không thể hóc huhu như trước được nữa.


- Hôm nay là thứ 6 mọi thứ đối với tôi đều khá xuôn sẻ, buổi sáng kiểm tra free talk tiếng anh cô kiểm tra 40% thành viên của lớp nên bảng nói về chủ đề perfect partner, last week and introduce your seft, Tôi khá là may mắn không bị gọi bởi vì tôi không có thời gian để mà học =.= 


- Buổi sáng kết thúc trong mệt mỏi và đau đầu

 Chiều

- Buổi trưa ăn bún + bánh mỳ trứng và sữa ngô, người ta bảo đi thì thì kiêng ăn trứng không hiểu sao tui đi thi cứ ăn trứng là y rằng được điểm cao,. Buổi chiều học 6 tiết  và thầy khá là thoải mái khi mà bảo ai làm xong bài tập thì có thể về đúng cái môn tôi làm quen với nó từ năm nhất tôi code một cách thần thánh và xong nó trong thời gian 1 tiến rưỡi và được thầy cộng điểm, vậy là không phải giam mình ở cái phòng thực hành ấy 6 tiết k thì đúng là cực hình. 


 - được về sớm tận hơn 4 tiết nhưng mà tôi lại phải đi tải cái visual studio vì lỡ tay xóa nó khỏi PC thứ 2 tuần sau tôi phải sử dùng đến nó trong công việc, mà cái phần mềm méo gì lặng vcc 14GB =_=
tranh thủ nó tải học tiếng trung tối kiểm tra không biết gì thì sác cmnđ

Tối

6h -8h học tiếng trung =_= trong tâm trạng mệt mỏi =.= tôi cứ tưởng năm 2 tui cày cuốc trâu bò vậy thì lên năm 3 nhàn hơn. Nhưng mà méo phải nên năm 3 tôi lại thấy tỷ thứ khác phải học và lại cày tiếp =_= năm méo nào cũng cày như trâu =_=
Sau đó về và đi ăn cơm với mấy thằng cùng lớp tiếng trung, Hà Nội bon chen quá đường lúc nào cũng đông xe cộ tấp lập ....


Về Phòng lại phải cày MVC thứ 2 đến công ty =_= vì mai và ngày kia tui đi Ba Vì cùng CLB Tin Học =='  


Ôi mệt mệt mệt có tỷ thứ tôi phải tính toán, suy nghĩ và làm, lại còn quên mất chưa quay video Trên ITFree nữa =-=



Share on Google Plus

About Sơn Nguyễn

Chào các bạn mình là Sơn mình là một lập trình viên đam mê với khoa học máy tính. Đây là facebook của mình "ngoài ra mình có làm youtube partner các bạn sub kênh youtube của mình để xem hướng dẫn về CNTT nhé " Cảm ơn các bạn đã ghé thăm blog của mình. Bạn có thể xem mình là ai ở đây

0 nhận xét: